Mặc dù mẹ tôi đã bán hết đất đai để trả nợ cho anh tôi nhưng tôi vẫn chăm sóc tôi

Tôi 36 tuổi, có chồng, hai con và mẹ già. Dưới tôi có chồng và anh trai. Khi tôi 10 tuổi, cha tôi qua đời. Anh để lại 5.000m2 đất và nền nhà của ông nội. Ông bà cho mẹ anh 2.000 mẫu đất. Nhờ có số tài sản này mà bố mẹ và các em tôi mới đủ sống.

Ngoài làm ruộng, mẹ tôi còn bán hàng tạp hóa để kiếm tiền. Vì vậy, gia đình này đã không bỏ lỡ quá nhiều. Là con gái, tôi nhận thấy trách nhiệm của mình và thương mẹ vô cùng vì mẹ góa, nuôi hai con khôn lớn. Anh trai tôi không như vậy. Có lẽ mẹ tôi thương anh khi anh mất còn rất trẻ nên muốn bù đắp. Cô bù đắp cho bản thân bằng cách nuông chiều bản thân. Tôi đã làm việc bán thời gian khi còn học đại học và không trở về phòng cho đến tối muộn. Mấy ngày nay, trong bụng có một quả trứng luộc, tôi uống nước lạnh là ngủ được. Anh trai tôi đã ở bên cạnh tôi từ khi tôi bỏ học lớp 11. Mặc dù tôi phản đối và đề nghị cháu học hết lớp 12 rồi học tiếp nhưng mẹ cháu vẫn không một lời phàn nàn. Tôi bị đối xử bất công do phân chia tài sản – tôi tốt nghiệp ra thành phố làm việc và lập gia đình. Ngày cưới, tôi không có nhiều của hồi môn nhưng được mẹ tôi cho và cất vàng. Vài năm sau, anh trai tôi lấy vợ trong nước. Vì mẹ tôi vẫn còn sức khỏe tốt nên việc phân chia tài sản vẫn chưa được bàn đến. Em gái tôi đã có gia đình, nhưng vẫn lông bông, chơi gà vào ban ngày và đá bóng vào ban đêm. Do cần tiền làm ăn nên tôi đã cho mẹ tôi mượn sổ đỏ để vay vốn ngân hàng, lúc đó bà nói quyết tâm trả nợ cho anh tôi. Lúc đó tôi rất sốc và trong lòng rất buồn. Trước hết, mẹ tôi không chủ động báo tin cho tôi. Thứ hai, khi tôi cần, tôi sẽ không nhận được sự ủng hộ của gia đình. Lúc đó tôi nghĩ giá như nhà không có tài sản thì tôi cũng không buồn, có bị người khác mỉa mai thì tôi cũng buồn.

Quyền sở hữu nhà không phải lầu của mẹ con tôi. Chị gái sống. Mảnh vườn mẹ tôi và các em trồng trọt kiếm sống. Lấy nhau về thì không được chia sẻ gì. Cũng may, đến thời điểm này, chồng tôi được gia đình vay vốn nên có tiền làm ăn. Giờ đây, hai vợ chồng đã dư dả gì đó và cuộc sống cũng thoải mái hơn trước. Tôi và em gái không lo lắng cho tương lai và không quan tâm đến việc kinh doanh.

— Tôi đã rất tức giận khi nhìn thấy người mẹ yếu ớt của mình phục vụ cặp đôi này. Tôi nhiều lần định đưa tiền cho cô ấy, nhưng biết cách anh tôi đưa cô ấy đi, tôi thường mua bánh và sữa gửi về nhà. Đôi khi tôi để anh ta tiêu đủ tiền tiêu xài hoang phí. Nếu mẹ già yếu, tôi sẽ cùng chồng tính kế, nếu tôi và chị tiếp tục ở bên, tôi sẽ đưa mẹ về chăm sóc, chồng chấp nhận. Món quà mà bố mẹ đã tặng cho tôi

Tôi yêu mẹ tôi vì mẹ đã sinh ra tôi để tôi có thể xuất hiện trên thế giới này. Tôi biết cô ấy thích và yêu anh trai mình vì nghĩ sau này cô ấy sẽ dựa dẫm vào anh ấy, nên khi cô ấy có vẻ thích anh hơn tôi, tôi không giận và buồn.

Khi thấy nhiều người phớt lờ, không quan tâm, thúc ép việc giám hộ của cha mẹ khi cha mẹ không được chia tài sản, không đồng ý với việc đòi chia tài sản. Trên đời có những mối quan hệ không thể đo đếm được bằng của cải vật chất như tình cha mẹ và con cái.

Tôi chỉ nghĩ rằng nếu nó không được sử dụng như một bước đệm trong cuộc sống cho tài sản, thì cha mẹ cũng nên có dinh dưỡng mà họ xứng đáng. Nếu bố mẹ anh ấy phớt lờ, anh ấy sẽ không nói gì. Nhưng vì vật chất và tiền bạc thiếu thốn, nên tính toán thiệt hơn với bố mẹ? Mấy năm nữa cha mẹ mất, còn tính toán với ai?

>> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Đăng tại đây.

Thanh Hà

nhà cái bet365 có uy tín không?_ đăng ký bet365_tỷ lệ cược bet365