Quan niệm “ ai khổ thì người đó khổ ” của nhiều người Việt

(Bài nộp không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net.)

Luật bảo vệ bà mẹ và trẻ em chúng ta đã có, nhưng do không có cơ quan chịu trách nhiệm tương ứng nên nó chưa được thực hiện hiệu quả. hợp pháp. Để có một thể chế nhà nước như vậy, người ta phải đóng thêm thuế để có tiền nuôi toàn bộ tổ chức. Nhưng ai trả thêm thuế? Việc tăng thuế sẽ kéo theo giá sinh hoạt tăng tương ứng. Người phương Tây giàu có và văn minh, nhưng giá cả sinh hoạt cao gấp mười lần chúng ta, vì họ phải đóng rất nhiều loại thuế để nuôi sống vô số cơ quan nhà nước chịu trách nhiệm về các chính sách xã hội khác nhau. Ngay cả khi không phải ai cũng được hưởng lợi từ tất cả các chính sách.

Quay trở lại câu chuyện “ngược đãi trẻ em”, chỉ những người có con mới thấu hiểu nỗi đau của các bậc cha mẹ. Huấn luyện các em học không khó nhưng dạy các em hình thành tư duy độc lập mới khó. Trẻ em bị bạo hành là người gặp khó khăn trong sự nghiệp, không thể tự nuôi sống bản thân. Họ có thể không phải là người xấu, nhưng hoàn cảnh khiến họ trở nên như vậy. Sự nghiệp của ai cũng hanh thông, tiền bạc “thừa ăn, thêm dư, thừa tiền”, chẳng ai nỡ ngược đãi con cái, ngược lại còn rất cởi mở với con cái dù không đòi hỏi.

Đây là lý do tại sao tư tưởng giáo dục của phương Tây lại như vậy. Nếu không có một nền kinh tế khổng lồ hỗ trợ họ, tất cả các ý tưởng của họ, dù tiên tiến đến đâu, cũng không thể triển khai được. Nền kinh tế của họ đang ở đâu, nền văn minh của họ đi về đâu. Ví dụ: Quốc hội ngày nay ban hành nhiều luật hàng năm. Nếu là 30 năm trước, việc ban hành các luật này có thể không có cơ hội sử dụng. Hiện nay, có quá nhiều luật không đủ để thúc đẩy sự phát triển kinh tế của chúng ta.

>> Đánh mắng con cái – tình trạng làm cha mẹ tùy tiện của nhiều bậc cha mẹ Việt

Ở Việt Nam, người ta vẫn quan niệm “người nào chịu khổ”. Không phải ở các nước khác. Nhiều người cùng khổ sẽ có chính sách xã hội giải quyết nỗi khổ này, đặc biệt sẽ có thể chế thực thi pháp luật xử phạt các đối tượng liên quan, tất nhiên mọi người dân đều phải đóng thuế để hỗ trợ doanh nghiệp. Ngay cả khi không phải ai cũng bị như thế này. Chỉ khi chúng ta không còn có những ý kiến ​​cá nhân như vậy nữa, chúng ta sẽ “giống như phương Tây”.

Ví dụ, họ phải đóng thuế để trẻ em, thậm chí tất cả mọi người, được đi học miễn phí ở trường trung học. Không có trẻ em hoặc trẻ em trên thế giới. Họ đã phát triển. Nhiều người Việt Nam không hiểu và tin rằng mọi người “được miễn phí về y tế và giáo dục.” Trên thực tế, chỉ có trường công mới miễn phí, còn trường tư vẫn phải đóng học phí. Mặc dù các trường tư thục luôn có đội ngũ giáo viên tốt hơn, cơ sở vật chất tốt hơn nhưng hầu hết người dân vẫn cho con đi học trường tư, mặc dù họ đã đóng thuế để con họ được học miễn phí. Vì vậy, trẻ học trường công thường là con nhà nghèo.

“Tôi thà đóng góp cho xã hội còn hơn nhận trợ cấp của xã hội”, khái niệm này có thể hơi xa lạ với nhiều người. Việt Nam. Vì vậy, tình trạng xâm hại trẻ em vẫn xảy ra.

>> >> Chia sẻ bài viết của bạn trên trang “Bình luận” tại đây

Lin

nhà cái bet365 có uy tín không?_ đăng ký bet365_tỷ lệ cược bet365