Báo trong toilet Nhật Bản

Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm đi vệ sinh ở trường học Nhật Bản của mình, vì so với những kỷ niệm về nhà vệ sinh ở Việt Nam khi tôi đi học hàng ngày, nó mang lại cho tôi rất nhiều điều thú vị.

Tôi đã để lại một kỷ niệm khó quên trong nhà vệ sinh ở Việt Nam

Trường mẫu giáo tôi học từ năm 1993 đến 1995 có một cây cầu hầm, nhưng bọn trẻ chưa bao giờ ở đó, nó dành cho “người béo” Mọi người có thể không dành cho giáo viên. Hoặc vì tất cả đều sống ở gần đây nên họ ưu tiên sử dụng nhà vệ sinh ở nhà, vì nhà trẻ của tôi luôn thải phân nên dường như không có đủ nhà vệ sinh ở nhà trẻ. Trường tiểu học chỉ cách 100m, điều kiện nhà vệ sinh trong trí nhớ của tôi thật sự rất khủng khiếp, khi hàng chục vụ tai nạn xảy ra ở trường do đau bụng, điều thường gặp nhất là lo lắng khi bị dẫm phải “mìn” để đi vệ sinh: Mùi phân, mùi nước tiểu dọc theo hàng rào từ lớp học đến nhà vệ sinh, bên trong nhà vệ sinh quả thực là không thể tưởng tượng nổi, trong phòng học có cây cỏ mọc, bên trong trạng thái điên cuồng vì gạch vỡ, ánh sáng chiếu vào bên ngoài. . Nền nhà vệ sinh trong nhà cũng đầy phân và nước tiểu.

>> Về tác giả: Làm thế nào để trẻ em Nhật có thể thanh đạm?

Ngôi trường cách đó 500 m cũng trong tình trạng tương tự. Mỗi lần rơi vào bồn cầu và phải đi vệ sinh được coi là một thử thách rất lớn. Sự khó chịu trở nên tồi tệ hơn trong thời kỳ thanh thiếu niên. Việc đi vệ sinh mà để các bạn khác biết cũng không thoải mái. “Đi vệ sinh” tự động trở thành một suy nghĩ tiêu cực vì ở đó có rất nhiều đồ bẩn.

Từ đó đi học “trường nông thôn” nên cơ sở hạ tầng cũng gần giống như vậy. Không có hệ thống thoát nước bẩn trong bộ phận này. Chỉ có một cây cầu hầm, nhưng cũng là một hình dạng đơn giản không có bể phốt, như bạn sẽ thấy ở phần sau.

Khi đến cấp 3, tôi được “tung tăng dạo phố” để học, lúc đó tôi cảm thấy thực sự tốt. Tôi bước vào nhà vệ sinh của trường lần đầu tiên vào ngày đầu tiên đi học vào tháng 9 năm 2003 và cảm thấy rất vui vì nhà vệ sinh của trường phải được đánh giá là tuyệt vời so với trải nghiệm trước đây của tôi. — Có bệ xí xổm, xô nước xả, hộp đựng giấy vệ sinh. Nhưng có hai thứ không ổn lắm: bồn tiểu và sàn nhà. Ngay cả khi anh ấy giữ một xô nước khi đi tiểu, mùi của nó vẫn rất cứng đầu. Có thể có quá nhiều học sinh tè vào tường hoặc nền nhà nên luôn bị ướt.

Nhà vệ sinh ở các trường học Nhật Bản rất tiện nghi và ngăn nắp

bởi vì ký ức thời thơ ấu của tôi khiến tôi nhớ đến việc nhìn quanh nhà vệ sinh ở đâu đó và chú ý đến từng chi tiết.

Làm việc ở trường, vì vậy tôi đặc biệt chú ý đến nhà vệ sinh và các hoạt động liên quan. Giáo viên ở Nhật Bản phải có trách nhiệm giữ gìn vệ sinh trường học. Tất nhiên, tôi phải dọn dẹp phòng tắm như bao người khác. Thích hợp cho học sinh (bao gồm cả bồn tiểu đứng cho bé trai) và hơn 10 bồn rửa và 1 phòng tắm. Thiết bị bên trong rất thiết thực: sử dụng chế độ nước nóng lạnh, có thể điều chỉnh lưu lượng nước trong vòi. Còn bồn cầu thì có nhiều chức năng như vậy, trong đó quan trọng nhất là chức năng phun nước tự động. Mình muốn rửa bằng nước như thế này vì sạch và dễ chịu hơn dùng giấy. Tất nhiên sau đó bạn vẫn lau khô bằng giấy.

Điều đặc biệt nhất trên bồn cầu là một cuốn nhật ký (ví dụ như một cuốn sổ), vì vậy khi bạn ngồi trên bồn cầu, giáo viên có thể đọc ghi chú. Chuyện dí dỏm ở trường học. Thông thường những ghi chú này có liên quan đến những khoảnh khắc quan trọng nhất của học sinh khiến giáo viên ấn tượng.

Có nơi nào trên thế giới làm điều này không? Đọc những câu nói hài hước trong nhà vệ sinh thật xa lạ với tôi. Tôi rất tiếc phải viết lại trải nghiệm của mình trên tạp chí này. Tuy nhiên, mỗi khi vào phòng tắm, tôi lại mở cửa để đọc một cuốn sách mới.

>> Làm thế nào để truyền những tinh hoa của cha mẹ cho con cái?

Về việc dạy trẻ sử dụng nhà vệ sinh, tôi thấy người Nhật dạy rất bài bản nên các cháu biết cách giữ gìn vệ sinh cá nhân, cách giữ nhà vệ sinh sạch sẽ, ngăn nắp. Kể từ khi bắt đầu có cảm giác buồn tiểu và đi cầu (khoảng một năm), trẻ đã được “huấn luyện” cách sử dụng bồn cầu đúng cách để có thể tự đi vệ sinh và làm sạch.Khi tôi ba tuổi.

Một số bước cơ bản mà trẻ nên biết, ví dụ:

– Biết cách xin phép đi vệ sinh.

– Biết cách mở cửa và sau đó bật đèn nhà vệ sinh.

Biết cách đi dép đặc biệt khi đi vệ sinh .

– Biết sử dụng giấy vệ sinh đúng cách. — Biết đi dép, đóng cửa, tắt nhà vệ sinh và tắt đèn .—— Trước khi đến lớp phải biết rửa tay 6 bước thì mới được rửa tay .—— Giữa nhà vệ sinh Nhật và nhà vệ sinh cũ của em Sự khác biệt lớn nhất là sàn nhà. Luôn giữ cho nó khô ráo. Đó là do cảm giác thường xuyên phải đi vệ sinh, lau chùi thường xuyên.

Nhà vệ sinh dành cho người lớn được thiết kế thông thoáng, có đủ ngăn kéo chức năng để đựng dụng cụ. Nhà vệ sinh dành cho trẻ em được thiết kế rất bắt mắt, với nhiều họa tiết và hình ảnh hoạt hình. Nhìn chung, trải nghiệm đi vệ sinh rất tuyệt vời, vậy thì còn gì bằng khi “trì hoãn” học vào nhà vệ sinh và chờ người nhà vào. Mỗi ngày, quá khứ và hiện tại. Đây là một sự thay đổi rất lớn và tôi nghĩ cần phải viết lại nó để các nhà giáo dục ở Việt Nam có thể đọc và cố gắng cải thiện môi trường hiện tại để nó sạch hơn, an toàn hơn và tiện lợi hơn. Đối với người dùng thông thường, đặc biệt là trẻ em Việt Nam thì điều này càng đáng ngờ.

>> Bài viết này không nhất thiết phải tương ứng với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.

nhà cái bet365 có uy tín không?_ đăng ký bet365_tỷ lệ cược bet365