Ruan Tongtao xúc động trước những bài thơ về em bé Campuchia

Vào ngày 19/7, nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo đã đăng tác phẩm Lời ru cho em bé Campuchia trên trang Facebook của mình. Bài thơ ngay sau đó đã nhận được gần một nghìn lượt sưu tầm từ bạn đọc, và hơn 50 trang cá nhân đã chia sẻ bài thơ. Nhiều độc giả đã bình luận trên trang cá nhân của nhà thơ để bày tỏ cảm xúc của mình, bài hát ru Campuchia lúc bấy giờ đã chạm sâu vào nỗi đau chiến tranh mà người dân Cái Tà phải gánh chịu.

Trong một bộ tứ đẹp đẽ, buồn và thơ mộng, mỗi tác phẩm nhỏ này đều khắc họa hình ảnh những người lính Việt Nam và hát ru cho những đứa trẻ mồ côi Campuchia, những người đã lánh nạn riêng từ Việt Nam. Lời ru giống như những lời nói, cảm xúc êm đềm, nhưng cũng ẩn chứa nỗi niềm, sự da diết, đau đớn, xót xa, mất mát trong chiến tranh, chia ly và nỗi buồn. Sau đó, tác giả bày tỏ khát vọng hòa bình, lòng nhân ái và sự che chở.

Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo (Nguyễn Trọng Tạo).

Tác phẩm này được Nguyễn Trọng Tạo viết vào năm 1978. “Đã gần 40 năm trôi qua, khi đọc bài thơ này, tôi vẫn nhớ những tiếng nổ trên bầu trời khói lửa và tiếng gào thét của trẻ thơ nơi biên giới Tây Nam. Là người lính, người cha, tôi không còn ước ao Tôi sẽ không bao giờ gặp lại những đau thương như thế này nữa … “, tác giả nhớ lại. – Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo cũng là một người lính. Ông kể rằng trong Chiến tranh Biên giới Tây Nam 1977-1978, quân Khmer Đỏ ( Pol Pot-Ieng Sary) không chỉ xâm lược đất nước, tàn sát nhân dân Việt Nam mà còn tàn sát dân thường Campuchia dẫn đến diệt chủng; nhiều người Campuchia chạy sang Việt Nam lánh nạn và được nhân dân Việt Nam bao bọc, che chở. Lúc đó, nhiều nhà văn từ “Trại tập trung viết văn của quân đội” ở Hà Nội vào đây. Biên giới Tây Nam viết về chiến tranh bảo vệ người Bồ của dân quân. Trong thời kỳ này, nhiều bút kí, truyện ngắn và thơ đã ra đời.

Nguyễn Trọng Tạo (Nguyễn Trọng Tạo) đã nghe và nghe thấy tiếng khóc của em bé Campuchia được bộ đội Việt Nam cứu và viết bài hát ru Campuchia. Thơ cứ tuôn trào trên ngòi bút của ông, và ông nguyện bày tỏ tình yêu thương với những đứa trẻ mồ côi trong chiến tranh và cả đất nước có nền văn minh Angkorian rực rỡ và tươi sáng. Bài thơ được đăng trên báo Văn nghệ năm 1978, sau đó là bản thu của nhạc sĩ Nguyễn Thụy Kha và ca sĩ Kim Oanh tại Đài Phát thanh Tiếng nói Việt Nam (đây là bản hòa âm của Phạm Khắc Vinh). Bài hát đã được chọn vào một cuốn băng và gửi đến Liên Hợp Quốc với tư cách là hồ sơ về tội ác diệt chủng của Khmer Đỏ.

Năm 1988, Ruan Tongtao cũng tháp tùng phái đoàn theo dõi việc di tản của quân tình nguyện Việt Nam. Nam Campuchia. Chỉ khi đó, anh mới thực sự hiểu về xứ Chùa Tháp và những đứa trẻ hay cười ở Bayon. Anh nhớ lại: “Tâm trạng của tôi lúc đó vẫn là cảm giác của một người lính: nhân ái và luôn sẵn sàng bảo vệ bản thân.” Bài hát ru của Campuchia là em bé đừng khóc, con ơi. m. Tôi không hiểu tiếng đung đưa trong tiếng Việt, nên tôi cứ lắc lư

đừng khóc … tháng tư trời xanh trở gió, nhớ dừa? Cũng giống như bàn tay của một người cha, liệu anh ấy có đón đứa bé ngay lúc anh vội vã về nhà?

Phải làm sao đây khi về từ biệt cha mà lửa chưa về!

Ôi, tay tôi, tay tôi, mẹ đánh rơi con cu từ đằng sau?

Gửi con về, mẹ nhắm mắt nhìn trời xanh, chắp tay khóc, viên đạn làm mẹ sợ! …

Đừng khóc, đừng khóc, tôi không quên ai sẽ trả tự do cho cha tôi, kẻ đã giết mẹ tôi bằng cách tránh đổ máu! Họ đã hủy hoại đất nước Campuchia-chúc ngủ ngon, tôi ngủ ngon. Làm sạch bầu trời xanh và tự do của trò chơi cây cọ cho đất nước … Tongtao-Nanzhi năm 1978

nhà cái bet365 có uy tín không?_ đăng ký bet365_tỷ lệ cược bet365