Ánh sáng (bài thơ)

Bùi Xuân

– Nhẹ

Mẹ tôi và chị tôi và chị tôi khóc.

Sống là để tự đánh thức lương tâm và khẳng định rằng mình tự vệ, tự vệ. Còn trống trải hay tan nát thì hãy tự mình soi những chiếc lá non xinh xắn đang trôi trên cành sau gốc cây, nếu hi vọng không còn thì sẽ trống trải, hãy thắp lên dù cô đơn hay tuyệt vọng, đừng bao giờ để. Bấc chết là vô nghĩa-Chúa nói thân ngươi là đất mẹ cát bụi Ta muốn nhận tình ngươi là quê hương vĩnh hằng Xác nhận cái xác giả tạm bợ này là chốn nương nương Xin nhận lấy đất mẹ, dùng cát bụi quét sạch muôn ngàn côn trùng.

Thế giới là một di tích của những di tích văn hóa chưa hoàn thiện

Bạn có tự hào về những phát minh của thời đại mình không? Cái mới sẽ là cái cũ. Mới là cũ. Cứ như thế này mãi mãi. Con người là sản phẩm của dục vọng. Tạo vật nhân tạo.

Anh ta tự hào về mọi người, nhưng thao tác của anh ta không hoàn hảo. Hãy thử nhìn mình trong gương và bạn sẽ thấy những vết chân chim khiến bạn già đi. Hãy thử soi mình trong gương và bạn sẽ hiểu tại sao phụ nữ lại cần mỹ phẩm đến vậy. Trang điểm có nghĩa là danh dự cũng đồng nghĩa với sự thật – vẻ đẹp của một người phụ nữ sẽ không bao giờ đẹp. Toàn vẹn đẹp cần có chất phụ gia.

Chiều nay, khi đang đi trên phố đông người và vuốt ve khuôn mặt của cô ấy, anh ấy có thể nghĩ: Giá như con người có chiếc mũi hoàn hảo và khả năng che bụi tốt hơn thì bạn gái của anh trai mình sẽ không phải giấu giếm Hãy đứng dậy những khuôn mặt dễ thương đeo khẩu trang khi họ bước xuống phố.

Nếu họ nhìn mình trong tấm gương tâm hồn tôi, con người vẫn còn rất nhiều điều để nói. Từ âm hưởng của sự ra đời của những người Homo sapiens đầu tiên cho đến con người ngày nay, những bức chân dung vẫn chỉ là những bức vẽ. Thế giới là một di tích không hoàn chỉnh. Thời tiền sử là & # 7871;. Lúc nào cũng vậy. Từ chiếc rìu mang vai đến tàu con thoi, mọi thứ vẫn chưa hoàn thiện và thiếu sót.

nhà cái bet365 có uy tín không?_ đăng ký bet365_tỷ lệ cược bet365