Bài thơ vĩnh cửu của Xuan Qu-Lu Guangwu

Tay anh từ ngày đó em đã cho anh của cải chỉ có trong tay, bao năm nay em chỉ nhìn thấy mái tóc đen lâu ngày – giọng nói vui buồn, khuôn mặt tươi cười Đối với những lo lắng của bạn, bạn sẽ hiểu, bạn nghĩ gì khi nhìn vào bàn tay của mình?

Những ngón tay không duỗi ra được những vết chai, những đường gân xanh cứng, tôi đã đánh bại tuổi thơ của mình bằng cách chơi bóng chuyền. Thu hoạch rau răm, rệp nấu canh, tập may vá, đan lát một mình, rồi đối mặt với bàn tay khóc của mẹ

title, không gian tan nát Con đang chờ mẹ nắm tay con, tay mẹ Đây — trời đang mưa, tay tôi đang đóng cửa, tôi đang đậy nắp, sửa áo, cắm hoa, treo bức tranh và chiếu đèn ngủ vào lòng bàn tay của mình — vài năm Thời gian, cái đầu khó nhọc của em ngừng trôi, bàn tay em dừng lại trên vầng trán lo lắng, để vơi đi nỗi đau, để niềm vui muôn phương hòa vào nhau-khi anh không còn đôi tay, em nhớ đã đến lúc bắt đầu dệt những mong Bây giờ, hãy bớt chút thời gian để viết những dòng xem chúng ta không thể nào … – Bà đang ở trong tay tôi, là gia tài nhỏ mà tôi đã mang đến cho bà trong đời

XuânQuỳnh

làm lại từ đầu — -Bắt đầu từ một trang giấy trắng và bắt đầu lại bằng những câu thơ màu mực, lòng tôi rạo rực mong chờ Mưa thay bánh xe bến Nước mới, trời xanh mây trắng, bãi biển nắng vàng, một mùa lũ chưa từng có. Sự tĩnh lặng trong tình yêu của một ngày mới qua gió, quá khứ theo thời gian trôi đi, kỉ niệm sẽ phai nhạt, mùa sen, mùa phượng gần trong tầm tay, mùa hoa cúc muôn nơi em nắm tay. Em đi anh không nói gì, vì vĩnh hằng, vì mỗi sớm mặt trời mọc là một ngày em yêu.

XuânQuỳnh

Thư gửi Quỳnh trên máy bay – Dạ-đây là vì anh yêu em mười lăm năm rồi, tim anh có mệt không? Một cô gái bướng bỉnh ngày xưa hay cười. Mẹ con bạn nằm viện một tháng – giường trắng tường trắng Tôi ngủ thiếp đi một mình Tình yêu và trái tim tôi bền chặt. Tôi buồn 15 tuổi. Mùa đông em ơi, có nhịp tim nào làm em buồn? Đừng buồn, đừng lo lắng, tôi sẽ bình phục, tôi cần hồi phục, vì chúng ta còn rất nhiều việc phải đi. Trong khu vườn đầy nắng, tiếng ve xôn xao mùa hè, sau bờ kè sông Dahong, màu đỏ nổi như lòng

Anh vội đến em nơi phương xa. Mây đen giăng kín chiếc máy bay dọc sông Hồng. Bạn sống ở nơi xanh nào trong phường?

Trái tim anh nằm trên lồng ngực em, hãy nâng niu những giấc mơ, những giấc mơ và những tháng ngày êm đềm của anh, như thể anh đã ở bên cạnh em. Nói chưa kịp viết cho em, những tấm rèm nhung đỏ thắm đã bắt đầu kéo lên những ngọn nến lung linh trên kệ Nhạc tình hát đau tim Lòng anh là trái tim mùa hè lành cho em Bảo vệ ngôi nhà của anh. ..

Lưu Quang Vũ- — Mây trắng đời em

Ngọn lửa tàng hình chưa đặt tên não trong cây, nhựa thông gió xuân ẩn sau cánh buồm, chân trời thác hạt cát sau biển Cây cầu buôn bán và những giấc mơ về những vì sao dẫn tôi đến bến bờ chưa đến Từ tôi tôi đã đến hàng trăm lời chỉ dẫn-nói bằng ngôn ngữ của tôi, nhưng gọi linh hồn. Sau đêm đen, một buổi sáng mới Ngắn, dẫu có chớp nhoáng nhưng khổ nỗi, thân em là mây trắng trong đời thơ thức tỉnh, sáng tác thơ hay người theo dòng thời gian, em cứ viết như đinh đóng trên da dưa mùa hè xanh thẫm. Những bài thơ. Cho những người xa quê bảo vệ đồng hồ, dừng đồng hồ mà quên, sợi dây nối ta với anh vẫn còn trong những bắp ngô trong sáng … – Lưu Quang Vũ

nhà cái bet365 có uy tín không?_ đăng ký bet365_tỷ lệ cược bet365