Sống chung với mẹ kế (29)

Giả Hiếu

— Tại sao lại giữ nhiều tiền như vậy? đưa nó cho tôi. – Giọng mẹ chồng .—— Không, bạn không được giữ tiền tiêu vặt của mình! Bạn là một người đàn ông tuyệt vời, mọi người sẽ cười khi bạn ra ngoài mà không có tiền.

Khi tôi về nhà vào buổi tối, mẹ chồng tôi và Huaban đã cãi nhau vì khi mẹ vợ giặt quần áo cho Huaban, bà phát hiện ra rằng anh ta có hơn 1.000 nhân dân tệ trong ví, đây là Huaban Gang. Mẹ vợ trách anh không trả số tiền thưởng đã nhận, Winbond muốn lấy lại và nói rằng có việc khác để dùng nên hai mẹ con xảy ra xô xát.

Hy Lôi giả vờ như không nghe thấy, đi thẳng vào phòng ngủ. Tuy nhiên, trong lòng anh lại cảm thấy vui sướng khi chứng kiến ​​cảnh hai mẹ con cãi nhau, mỗi khi Huaban cãi nhau với mẹ, dường như có một bàn tay vô hình đẩy anh về phía Hải Lôi. Cuộc tranh luận bên ngoài ngày càng gay gắt. Huaban nói lớn:

– Trả cho tôi, tôi thực sự có thứ cần dùng!

– Nếu tôi không trả, tôi có giữ tiền tiêu vặt khi có lương không? Bạn vẫn cần số tiền đó? Cả hai đều ở nhà, ăn ở nhà và sử dụng ở nhà. Thông thường, họ thậm chí không cần mua hộp kem đánh răng. Họ không biết giá cả là bao nhiêu. Mục đích của việc cất nhiều tiền trong nước là gì?

– Mọi người cả ngày ở nhà, dùng nhà, là gia đình, ngươi là con của ta, sao khó nói. — Nghe thấy Hứa Bân đột nhiên phản bác lại mẫu thân Hy Lôi trong lòng thầm vui sướng, như vô tình giúp cô trút giận nói ra ý của mình. – em nói gì vậy? Bạn đã nói với mẹ của bạn từ khi bạn bắt đầu điều này? Điều này có ý nghĩa gì với bạn không? – – – đó là gì? WHO?

– Hy Lôi có nói gì với anh không, nói anh ấy nghe em nói xấu về chuyện này. Mẹ tôi đã nói gì

Hy Lôi chạy ra khỏi phòng và giải thích với tôi:

– Đừng giả định, tôi không nói gì cả

mẹ chồng tôi biết tôi khi nghe điều này, mặt bà rất nặng. , Khiếu nại:

– Làm thế nào? Về đến nhà, tôi lẻn đi và về phòng mà không chào hỏi, không nghe lời người khác, thậm chí là trò chuyện. – Sau đó cô ấy nhét tiền vào túi và vẫy tay với Reignwood. -Thôi đi, đừng tự nhủ, dù thế nào đi nữa, tôi không thể để bạn tiêu tiền một cách ngẫu nhiên, tôi sẽ để số tiền này cho bạn, nếu cần dùng đến tôi sẽ đưa. –Huaban cũng rất tức giận:

– Chấp nhận, chấp nhận. Sự phẫn nộ!

Bước vào phòng, nhìn thấy ánh mắt thương hại của Hy Lôi, Hứa Bân hiểu ra mọi chuyện, sau đó khẽ hỏi anh:

– Mẹ, mẹ nói gì vậy? Tại sao bạn không nói với tôi. Quá nhiều khiếm khuyết khiến tôi trở nên vô dụng. Tôi không biết nó khó và tàn nhẫn như thế nào .—— Tại sao bạn không nói với tôi?

– Nói cho mẹ nghe đi con là câu nói cổ hủ, không ngờ mẹ con lại chung một nhà Mẹ con luôn như vậy! -Hy Lôi thuận theo tính khí thường ngày của Hứa Bân mà làm cho anh ta bật cười, Hứa Bân khẽ vuốt má anh ta:

– Được rồi, tôi biết anh phải chịu đựng cơn nóng nực và không được dựa dẫm vào mẹ anh. Họ đều là người cùng một nhà , Mẹ vẫn còn! – Câu này tương ứng với một câu mà Hy Lôi vừa nói, khiến cả hai bạn đều bật cười.

Cuộc sống khó chịu này gần như khiến tôi không thở được. Dưới một mái nhà, hai người phụ nữ chiến đấu ba phương trời, im lặng. Hóa ra hôn nhân phức tạp như vậy, và rõ ràng là tôi vẫn chưa biết bí mật. Chân tay không sướng, miệng lưỡi không mềm, là tôi, tôi như muốn phát điên, ngày ngày bước vào nhà mà lòng như có khối đá nặng ngàn tấn, sắc như dao. Và vẻ mặt đáng sợ dường như luôn làm tôi hài lòng. Bóng trắng này thường xuất hiện trong giấc mơ của tôi. Chỉ khi xuất gia, lòng tôi mới tràn đầy sức sống và hạnh phúc.

Chúa ơi, khi nào tôi sẽ ra khỏi cái lồng này và có bầu trời của riêng mình?

Viết xong “Nhật ký mới”, trong lòng anh thoải mái hơn, nhưng vẫn chưa hết tức giận, Hải Lôi sau lưng viết mấy chữ: “Ma nữ, đồ quỷ. Huaban, anh là đồ lừa đảo.”

Sau khi vào phòng, Huaban hăng hái hỏi:

– Đó là văn bản gì vậy? Thần bí huyền bí cũng có, cho ta xem!

Hy Lôi vội vàng giấu giếm:

– Không, không, đây là bí mật của tôi, tôi không thể nói cho anh biết! –Hứa Bân khụt khịt cười:

– Ha ha, văn chương khóc lóc như Lâm Đại Ngọc trên báo, còn chưa đọc!

Ký tên, khóa cẩn thận và cất lại. đi ngủ. Huaban đang đọc báo và gần đây đã đến rạp xem phim, anh ấy đề nghị hai vợ chồng đi xem phim vào một ngày nào đó. Lúc này, Hy Lôi mới nhớ ra rằng hai vợ chồng đã đi xem phim từ rất lâu rồi, kể từ khi kết hôn.

-Đồng ý! Nó đã được một thời gian, phải không?

Hy Lôi đột nhiên nhớ tới câu hỏi bí mật cô đến Mai Lạc kiểm tra ngày hôm đó, liền hỏi Hứa Bân:

– Ông xã, nếu anh có bí mật gì, khi cảm thấy không khỏe thì phải làm sao? Nói với ai?

Huaban suy nghĩ một lúc rồi nói:

– Bí mật? Nếu bạn muốn nói với mọi người rằng điều đó là bí mật, thì sẽ an toàn hơn khi vào đây. -Tôi chỉ vào ngực tôi. – Bạn thực sự có bí mật? Bí mật là gì? Nhập học nhanh chóng. -Hy Lôi quay lại hỏi.

Hứa Bân vừa mắc bẫy, vội vàng giải thích:

– Ai có bí mật, là do ta hỏi. Hãy yên tâm, với tôi, bạn là minh bạch và không bí mật gì cả.

-tốt. Có vẻ như gần đây mẹ cậu chưa bao giờ đến phòng của chúng ta, xem ra lời nói của cậu cũng rất hiệu nghiệm!

– Mẹ bạn rất tốt, xin đừng luôn chống đối bà.

– Cũng biết rằng lỗi đã được sửa. h! -Hy Lei đang nói đùa.

Hứa Lân cũng truyền đến tâm trạng vui vẻ của Hy Lôi, sau đó anh tiến lại gần cô cười:

– Đây đều là công việc của tôi, cô cần tôi trở về. .

– Đi ra ngoài đi, đồ dê già .—— Ai dè, vừa khen mẹ vợ, hôm sau lại có thêm sóng gió đang chờ Hy Lôi. Thông thường, ngay từ giây phút đầu tiên trở về nhà, Hailey đã ngửi thấy mùi khác thường, bình tĩnh trước giông tố. Bố chồng, mẹ vợ và Reignwood đều đang ngồi nghiêm trang trong phòng khách, nhìn thấy Hy Lôi quay đầu lại nhìn cô ba mắt.

– Tại sao? Tại sao bạn vẫn chưa ăn nó? Con cũng chưa xem TV

Cha dượng lên tiếng trước:

– Con ăn gì nữa chưa? Con no rồi.

Bà mẹ kế cũng phân bua:

– Được rồi, xem TV với nó thật tuyệt. – Mắt anh Lôi nhìn theo mẹ kế và nhìn thấy tờ báo trên bàn. Hy Lôi gần như hét lên khi nhìn thấy cuốn nhật ký, và cô lập tức hiểu ra mọi chuyện. Sau đó nhìn Hứa Ngôn trên mặt đầy bất lực và thất vọng, anh thở dài nhìn cô.

– Các bạn, các bạn đọc báo của người khác mà các bạn có tôn trọng người khác không? …bạn! -Ông Lôi lắp bắp .—— Bố chồng tướng mạo không được như mọi khi, nhưng lại bị chất vấn nghiêm túc:

– Nếu không viết nhiều chuyện như vậy, tại sao lại như vậy? -Bạn đang lo lắng rằng người khác sẽ đọc và đồng ý! Còn trẻ, vô ích, ngươi vẫn là người có học, sao những lời này lại độc ác như vậy, phù thủy, yêu quái, những thứ ta không thể nói ra. -Trong đầu Hy Lôi như muốn nổ tung ra một thứ gì đó, mắt cô nhìn về phía Hứa Bân hét lên:

– Hứa Bân! -Nhưng lần này cô ấy đã sai rồi, Huaban hoàn toàn đứng về phía trước với ba mẹ cậu, cậu cũng bực bội nhìn ra biển rồi lạnh lùng nói:

– Cậu hét gì vậy? ? Sao bạn viết nhiều thứ vậy.

Lần này mẹ chồng muốn người tuyệt đối bênh vực người khác, khoanh tay trước ngực, không nói lời nào.

– Các bạn ơi, đọc nhật ký của mình cũng ý nghĩa lắm. -Bất chấp mọi chuyện, Hải Lôi rất tức giận và buột miệng nói. -Ừ, câu văn đúng như những gì em viết, em đang rất hụt hẫng, ngột ngạt lắm, em cần một nơi để tự do. Đây là bí mật của tôi, bạn có thể xem nó.

Mẹ chồng tôi vẫn chưa nói gì, lúc này bà đã chế nhạo:

– Bí mật? Việc bạn viết những lời cay độc này và mắng nhiếc mẹ chồng, chồng mình có phải là bí mật?

Lei đứng trong phòng khách, đối mặt với cả gia đình trong phòng khách, như một anh hùng. Một mình chiến đấu, phản bác:

– Đúng, vì đây là bí mật nên không thể tiết lộ cho mọi người. Tôi chỉ muốn viết một số chi tiết, so với những gì cô ấy nói với dì Tuyette về tôi, cô ấy chỉ nặng có tám cân rưỡi. Người phụ nữ ở trong tức giận quá, cô ấy lắp bắp:

– Đúng, tôi đã nói với cô rằng cô là như vậy. Cô ấy là như vậy đó. -Tôi không hiểu Hy Lôi lấy đâu ra dũng khí như vậy, không chịu thua kém. Nói xong những lời này, cô cảm thấy lòng mình tốt hơn rất nhiều.

Bà mẹ chồng đứng phắt dậy, gần như chưa kịp nói gì bỗng mặt tái mét.Anh ngồi trên ghế tựa, thở hổn hển. Hy Lôi nghĩ, chẳng lẽ lại giả ốm. Huaban thấy vậy liền đứng dậy hét lên với Hailey:

– Được rồi, Depp Hailey, con nói đủ chưa? Con làm mẹ giận quá, con ốm rồi, con có vui không?

Nước mắt Hy Lôi tuôn như mưa, nghẹn ngào như lũ đánh sập con đập:

– Chà, nếu cả nhà có thành kiến ​​sâu sắc với tôi như vậy, nếu cả nhà sống hạnh phúc như vậy, Ly thân như vậy, chúng tôi cảm động, cô ấy không cần gặp tôi nữa. – Lần đầu tiên trước mặt mọi người trong nhà, Hailey nói về việc chuyển nhà.

– Thôi, đừng kích động nữa, chưa đủ điên đâu! -Khuyến khích mẹ đang thở hổn hển của Hứa Căng đưa tay sờ vú. -Mẹ đừng giận. đừng tức giận. -Cái ngọt ngào này giống như đang an ủi một đứa trẻ khó chiều, hoàn toàn quên mất rằng Hy Lôi vẫn đang đau lòng xách đồ bên cạnh đi ra ngoài. Tôi không thể ở trong ngôi nhà này nữa.

Còn tiếp …

(Trích tiểu thuyết “Sống chung với mẹ chồng” của nhà văn Hiếu, do NXB Văn học ấn hành) -false

nhà cái bet365 có uy tín không?_ đăng ký bet365_tỷ lệ cược bet365