Vi Thùy Linh cạn kiệt vốn văn chương

Vi Thùy Linh (ViLi) đã 17 năm cống hiến cho văn học nghệ thuật và dường như chưa bao giờ dừng lại. ViLi và độc giả VnExpress.net sẽ cùng ra mắt hai cuốn sách “ViLi & Paris”, “ViLi Theo Plume”, đồng thời chuẩn bị cho buổi biểu diễn văn nghệ vở opera “ViLi Bay”. -Hai cuốn sách mới có bìa màu tím, giấy màu tím, chữ màu tím và một buổi văn nghệ buổi tối cũng sẽ có màu tím hơn. Tại sao bạn lại thích màu tím đến vậy?

– Tôi thực sự thích màu tím, sau đó là màu xanh lam. Tôi thích màu tím vì nó luôn gợi nên sự lãng mạn, nên thơ và sang trọng chứ không hề gay gắt, bộc trực như màu đỏ. Và bởi vì màu tím lan rộng khắp nước Pháp – tôi rất yêu đất nước này. Tôi đã đi qua nhiều cánh đồng hoa oải hương ở Pháp và mang về những cành hoa oải hương khô. Ở Việt Nam, người ta cho màu tím trung thành, tôi không nghĩ vậy. Lý do tại sao tôi thích màu tím là vì sự kỳ diệu và ma thuật tuyệt vời của nó, nhưng các nghệ sĩ phải có khả năng tăng cường sự lãng mạn.

– Tình yêu màu tím có thể được xem là biểu hiện của yếu tố nữ tính ở nam giới. Bạn vẫn còn bài thơ của bạn?

– Tôi nghĩ cô ấy là phụ nữ, rất quan trọng. Phụ nữ là hiện thân của sự thể hiện sâu sắc và khát khao hòa bình chứ không phải phụ nữ vì làm đẹp và chăm sóc cho mình phải mất nhiều thời gian. Tóc và da của tôi hơi sần sùi, từ ăn quá nhiều đến sáu tháng vào ban đêm. Tôi không muốn sử dụng loại này để bắt chước nghệ thuật và sáng tạo. Tôi nhớ ca sĩ Tấn Minh (bạn tôi) từng nói, Tấn Minh thích nhất là: với nghệ sĩ thì tha thứ cho tất cả, trừ công việc. Thùy Linh từ “Khát”, “Linh”, “Sinh viên” … đến Linh và “ViLi & Paris” bây giờ?

– Chỉ còn vài ngày nữa là tôi đến với chương trình Bay cùng ViLi ước mơ, chặng đường trưởng thành này là tuổi trẻ của tôi, từ năm 16 tuổi đến nay tôi đã đi làm được 17 năm.Đam mê nghệ thuật làm. Khi làm việc, tôi không phải là phụ nữ, mà là một nghệ sĩ.

– Trong các bài thơ của Vi Thùy Linh, cô thường thấy mình dùng đại từ để gọi tên mình. Bạn muốn cải thiện, tôn trọng cá nhân hay nói điều gì khác?

– Tôi tin rằng phong cách của tôi đã trưởng thành, vì vậy tôi sử dụng tên của mình làm tiêu đề cho hai tác phẩm – “ViLi & Paris” và “ViLi Theo Plume”. Sự xuất hiện của cái tên mang tên tôi và tên tôi có nghĩa là tôi vẫn yêu Vi. Tôi nghĩ họ Vi của tôi là một trong những họ đẹp, có ý nghĩa và dễ phát âm nhất trên thế giới. Bản thân chữ viết tắt là biểu tượng của chiến thắng (Victoria). Tôi muốn chiến đấu với chính mình.

Đây không phải là dấu ấn cá nhân, cũng không phải là phần mở rộng của bản thân, mà ViLi là một chủ đề trữ tình và một nguồn cảm hứng. Đôi khi, Vi cũng đóng vai thứ ba như chị. Cô ấy, tôi muốn gọi cô ấy là Vi, nhưng không phải tôi.

– Những bài thơ của cô mạnh dạn sử dụng nghệ thuật, với cấu trúc nhiều tầng, nhiều tầng hình ảnh, ngôn từ, hình thức thể hiện theo thể thơ tự do. Điều này sẽ khiến người đọc khó tiếp thu và ghi nhớ. Bạn nghĩ sao?

– Tôi không viết về máy bay. Tôi đã viết nhiều lớp. Độc giả bình thường thường chỉ đọc một truyện. Người đọc được thông báo sẽ giải mã lớp ẩn. Tôi chỉ cần người đọc nhớ bức tranh chứ không cần tôi. Nhớ bức tranh, nhớ một cảm giác. Cũng như nhà văn Nguyễn Việt Hà đã nhiều lần nhắc đến bài thơ này. Từ những ngày nắng ấm của em, anh đã nhớ câu này: “Khi anh đẩy mình bằng đôi mắt của mình”. Anh ấy còn nói rằng tôi là nhà thơ Việt Nam, và anh ấy đã viết một trong những nụ hôn tuyệt vời nhất: “Véo môi em khóc”. Đây là cụm từ quan trọng nhất trong The Thorn Weaver (1998).

Mặc dù sử dụng rất nhiều công nghệ, tôi vẫn muốn truyền tải sự cộng hưởng cảm xúc trong tác phẩm của mình.

– Nổi tiếng về thơ, điều gì khiến bạn tự tin về lối viết cá nhân hóa trong “ViLi with Pen”? Củ trưởng thànhNghề biên kịch. Vì tự tin nên tôi đặt tên nó là “ViLi Theo Feather” để ghi dấu ngay cho tác phẩm. Tất nhiên, phân loại “ViLi theo bút ký” và phân biệt nó với nhiều tản văn, tạp văn, tiểu thuyết hiện nay. Tôi muốn đi theo con đường thánh thiện và vẻ đẹp. Nếu thơ là sức mạnh, chiều sâu và chuyển động của cái tôi, thì tôi sẽ thận trọng nghiêng về thi pháp – không phải là cái tôi khắc khoải và say mê mà là bản chất thơ của những điều yên bình. Bình tĩnh, bình yên, êm đềm và hoài cổ. Giải quyết ý tưởng này theo cây bút. Đọc từ ngòi bút của Vi Thùy Linh, độc giả sẽ cảm nhận được ký ức tuổi thơ là những ký ức phù sa, chính hình ảnh ấy mang đến cho người đọc nỗi nhớ bay bổng, êm đềm và trong sáng. Đó là ý định của tôi.

– Trong bài viết hiện tại của bạn, bạn nói rằng nhiều bài viết “lộn xộn”, vậy bạn đánh giá sách của bạn ở thể loại tùy bút như thế nào?

Tôi không bằng tài năng của các bậc thầy tuồng như Fan Wenhao, Ruan Tuan, Lin Zhihong … Nhưng tôi dám theo đuổi thành quả văn học của họ, yêu nghề, dám đi con đường riêng của mình như Ruan T đã từng nói : “Những trang giấy như những cánh đồng pháp luật trắng” – viết không cẩn thận sẽ chết. Lẽ ra tôi là một tín đồ của Ruan Tuan, tôi đã làm việc chăm chỉ và tôn trọng các tác phẩm văn học trên tinh thần tôn trọng văn hóa.

– Love for Lu Guangwu-Nguyen Sai Hyun là một trong những phim có nội dung hấp dẫn. Trong “ViLi Theo Feather”. Người ta có thể nói rằng cô ấy đã sử dụng câu chuyện kỳ ​​lạ này như một phần của “khách” văn xuôi đầu tiên của mình. Bạn nghĩ sao?

– Tôi tin tưởng vào thương hiệu của mình và sự sáng suốt của độc giả trong bối cảnh hoang mang, giá trị và nhận thức bị suy giảm. Vi Thùy Linh hy vọng và luôn giữ được sự chỉn chu, sang trọng, tuyệt đối không dùng những lời lẽ, câu nói giật gân, dễ dãi hay những cách làm việc bổ trợ.

Chúng tôi đã quen với việc rút ra kết luận đầu tiên. CH & # 273; Mệnh đề không thay đổi. Nhưng một số sự thật có thể được nhắc lại trong hàng nghìn năm. Sau đó, hãy nhìn sự việc từ một góc độ nhiều chiều hơn. Và dữ liệu tôi cung cấp có thể giúp người đọc thu hút những độc giả khác nhau. Có thăng hoa, có bi thương, có đau thương, có dục vọng và tình yêu cao siêu vượt qua ranh giới của sinh tử và địa lý. Đây cũng là giá trị mà tôi theo đuổi. Đây không phải là câu chuyện của Nguyễn Thị Xie và Lu Guangwu. Nếu bạn đọc kỹ, hãy bao gồm tôi. Khi em là anh, khi em là Nguyễn Thị Sik, đôi khi, “em” là người thứ ba dõi theo và đồng cảm với chuyện tình của hai người mà có lẽ là bốn người. Bạn có hy vọng màn trình diễn này sẽ có ảnh hưởng đến toàn bộ đời sống văn học không?

– Tôi thiết kế chương trình này không phải cho bản thân mà cho những người yêu văn học. Khi văn chương bị mất giá, bị lạm dụng, thậm chí bị lạm dụng, tôi cho đồng nghiệp bớt tủi thân. Không có tài liệu nào cho thấy hát bội không phải là tác phẩm văn học, tại sao không ai dám nghĩ tới. Tôi là người tiên phong cho các nhà văn biết rằng họ cần phải tự hào và tự tin hơn. Tôi tổ chức chương trình này để tạo ra một làn sóng mở rộng quy tụ tài năng và truyền tải thông điệp sau đến mọi người: “Mọi tài năng đều thú vị! Khi chúng tôi tập hợp, ranh giới phân chia của chúng tôi rất tốt.

Văn học nếu một kênh không thể Đừng mua sách và để chúng đọc một cách yên tĩnh, khi đó điều đó không còn quan trọng trong thời đại truyền thông. Truyền phát trực tuyến. Vì vậy, thật vinh dự khi bạn khơi dậy văn học một cách chính xác bằng cách dồn hết tâm sức và tài năng vào các hoạt động văn hóa. Tôi hy vọng văn học Nó có sức lan tỏa trong xã hội, từ những khán giả ưu tú đến “dạo chơi cùng ViLi.” Giám đốc thiết kế sân khấu và hình ảnh Lê Thiết Cương cho biết, khung cảnh đẹp nhất Việt Nam năm nay sẽ khiến khán giả choáng ngợp. Đêm dạ tiệc gồm nhiều nghệ sĩ tên tuổi là người chứng kiến Những kỷ niệm quý giá được chia sẻ với thế giớiTrở thành một phần của sự kiện văn hóa này.

– Bạn ngưỡng mộ nhà văn, nhà thơ nào của Việt Nam nhất?

– Tôi thường chú ý đọc những cái tên đảm bảo, như Lưu Quang Vũ, Dương Tường, Hồ Quang Lợi, Nguyễn Quang Thiều, Nguyễn Bình Phương. Sự sáng tạo thường được sử dụng trong các nghệ thuật khác nhau. Tuy nhiên, với sự phát triển của nền báo chí Việt Nam đương đại, nhà bình luận, nhà văn kiệt xuất Hồ Quang Lợi đã trở thành độc giả của tôi được độc giả quan tâm nhất. tương tự.

Anh từng bán xe thơ, vậy anh bán gì lần này để in hai cuốn sách và tổ chức triển lãm lớn?

– Tôi đã bán rất nhiều sức lực, chất xám và lấy tiền tiết kiệm của chính mình. Ai đó đã nói về cái chết trên sân khấu, và những người biểu diễn hy vọng họ chết trong cảnh cuối cùng của vai diễn. Tôi có thể không lên sân khấu với một hình thể đẹp và khỏe mạnh. Có lẽ tôi sẽ “trảm” có vẻ hợp lý? Tôi quá mệt mỏi sau buổi biểu diễn, tôi đã trở thành một “trí thức vô sản” theo đúng nghĩa đen.

– Sách của bạn thường đắt. Điều này có thể giới hạn số lượng người có thể mua và đọc cuốn sách. Bạn nghĩ sao về “ViLi & Paris” 200.000, ăn 5 tô Phở bình dân. Tôi đi làm được 2 năm, chắc có 5-7 tô phở, mọi người có tiếc không? Cuốn sách của tôi là một tác phẩm. Đây là một tên thương hiệu, bắt nguồn từ thiết kế, chất liệu giấy, hình minh họa của ông và những bức tranh đầu tiên được in trên đó. Cái tên Vi Thùy Linh đáng tin cậy, sở hữu đội ngũ có tiếng, có thương hiệu trong ngành và công chúng.

– Làm thế nào để bạn tìm thấy hạnh phúc?

– Tôi không tìm người bên kia. Người yêu tôi là một người có văn hóa cao và là một chuyên gia nghệ thuật. Bạn đang ở Châu Âu và không thể luôn ở bên cạnh bạn, nhưng bạn sẽ đồng hành cùng tôi. Với phần trình diễn tiếp theo, anh sẽ trở lại và là người cuối cùng rời Nh &Người mộ hát ầm ĩ ngày mùng 1 tháng Chạp-Tôi không hóm hỉnh như nhiều nghệ sĩ, mới sinh con, xây nhà, tậu xe nhưng mỗi năm vẫn xuất bản vài cuốn. Sau khi hoàn thành kế hoạch này, có lẽ tôi sẽ dừng lại khoảng hai năm để chăm sóc chồng con, vì tôi cống hiến cả tuổi thanh xuân, tức là tuổi trẻ cho nghệ thuật mà đã xâm phạm đến cuộc đời của các con. Tôi muốn làm một bản sao xinh đẹp và làm điều gì đó cho chồng con để đảm bảo rằng tôi ổn. Quan trọng nhất, trong chương trình này, tôi muốn tri ân những người ông bà quá cố của mình. Em phải trả lại cho mình tình yêu thương, hy vọng, sự che chở, độ lượng của ông bà. Tối hôm sau, ông bà nội sẽ đi dạo với cháu.

nhà cái bet365 có uy tín không?_ đăng ký bet365_tỷ lệ cược bet365