Ruan Kuizhuang và sự bối rối của giới trẻ

Tối 18/10, tại Hà Nội đã diễn ra buổi tọa đàm mang tên Bộ ba Nguyễn Quỳnh Trang với chủ đề “Nhiều lối sống khác thường của tuổi trẻ”. Vai trò của 3 diễn giả Phạm Xuân Nguyên, Lê Minh Khuê và Nguyễn Chí Hoan đều thể hiện tốt nhưng khó tìm được điểm nhấn trong buổi tọa đàm.

Nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên luôn dùng những từ ngữ để miêu tả gần gũi nhất, gần gũi nhất trong việc đánh giá tác phẩm của tác giả. Anh nói rằng tác phẩm đầu tay của Nguyễn Khưu Lang “1981” là lời tuyên bố của anh (tôi không nói về quan điểm này với Nguyễn Fan Nguyễn). Đối với “lối sống đa dạng”, cô ấy đã chọn một lối sống toàn diện (tôi không nói là Fan Xuanruan được gạch chân đúng nhất); thông qua “ký ức bị mất”, cô ấy học cách quên để bắt đầu lại. Phạm Xuân Nguyên (Phạm Xuân Nguyên) có giọng văn khỏe, được mệnh danh là “Mất trí nhớ” là một cuốn tiểu thuyết gây ra sự nhầm lẫn trong lối viết của tác giả. .

Nhà văn Lê Minh Khuê chia sẻ, đọc tác phẩm của Nguyễn Quỳnh Trang, nếu cảm thấy chưa hay như vậy thì có thể nói là không nản. Tuy nhiên, cô cho rằng cuốn tiểu thuyết mới nhất của mình mang đến cho người đọc cảm giác đang đến. Theo nhà văn Lê Minh Khuê, vai diễn của Nguyễn Quỳnh Trang có phần lay lắt, nhưng dù có kéo dài nhưng cuối cùng nhà văn vẫn khiến anh đặt được mối quan hệ với mọi người. Dường như không có thời gian trong các tác phẩm của Tùng Li, mà ngược lại, cô cảm nhận rất rõ một không gian Việt lộn xộn. Cô cũng cảm thấy rằng toàn bộ câu chuyện là một mảnh vỡ của nhân vật chính, và cảm thấy sự thất vọng, bối rối và vòng tròn của một thế hệ. Liên quan đến một số ý kiến ​​về việc này, MC Phạm Xuân Nguyên đã chất vấn Nguyễn Quỳnh Trang. Cô cho biết: “Từ khi sinh ra, tôi đã luôn muốn biết mình là ai, đến từ đâu, sẽ sống ở đâu … Lớp trẻ chúng tôi hoang mang, lo lắng, khắc sâu cảm giác lạc thú về vật chất. Tôi mất trí nhớ & # 7889; n Tìm em, để biết cách vượt qua cơn hoảng loạn. Thực ra vấn đề rất cũ. Cách kể chuyện của Page được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác giữa các nhà văn cũ và mới. Ông cho rằng, điểm yếu nhất của những người “sống nhiều đời”, “mất trí nhớ” vẫn là truyền thống.

Có gì khó hiểu?

Hầu hết những người tham gia hội thảo “mất trí nhớ” đều chưa đọc nên hầu hết lời mời nhận tác phẩm của nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên đều bị từ chối, đầu tiên là nhà văn Nguyễn Việt Hà, sau đó là nhà văn Di Li, do lỗi dịch thuật. Dương Tường, đạo diễn Quốc Trọng, họa sĩ Đinh Công Đạt… Những ý kiến ​​khác nghiêng về giao tiếp hơn là công việc, hoặc ít nhất là ý kiến ​​của riêng họ.

Không chỉ tiểu thuyết của Quỳnh Trang mà nhiều tác giả trẻ khác đều gợi lên sự hoang mang của người trẻ trong cuộc sống hiện đại. Có quan điểm giới trẻ hoang mang nhưng Việt Nam có chỉ số hạnh phúc cao thì nhìn vào các quán ăn hè đông đúc, khách nước ngoài. Bình luận về người Việt Nam rất tình cờ, họ có cười nhiều không? Nhưng đây không phải là vấn đề chính mà tác giả viết câu hỏi này đã vượt qua nó, và không có thảo luận sâu về việc đạt hay không đạt đến mức này. Ấn tượng về cuộc sống, thay vì đặt cuộc sống vào công việc, rất đáng khích lệ. Tuy nhiên, cô cũng muốn biết rằng nếu cứ theo dõi anh sẽ rất nhàm chán, giống như phần trước cô đã nói về sự “nghèo khó” của nhân vật. Bà Khuê cho rằng: “Trí nhớ được nâng cao, tích lũy kinh nghiệm sẽ để lại ấn tượng sâu sắc.” Nhà văn Nguyễn Việt Hà cũng cho rằng, bản chất của tuổi trẻ là ở xung quanh.Không có cách viết nào có thể khiến người ta bức xúc, và ngụ ý rằng tác giả đang muốn mở rộng chủ đề, giống như trong tín ngưỡng, tôn giáo …

Nhà phê bình Ngô Thảo cho rằng thời nào cũng có hai loại người. Một là lo lắng cho người khác, hai là luôn nghĩ người khác nghĩ gì về mình, mình thế này thì mình luôn nghĩ về hạnh phúc… Không biết loại người nào hạnh phúc hơn. Ngô Thảo cho rằng, thế hệ của bạn là những người lo việc nước nên họ không có nhiều thời gian để cân nhắc về bạn. Bây giờ, những người trẻ tuổi cũng phải đối mặt với vấn đề của họ. … Bên cạnh đó, tên tác phẩm của Wu Zhaohao có vẻ đối lập với tác phẩm của Ruan Kuilang. Một mặt là còn trẻ nhưng “mất ký ức”, mặt khác là rất già nhưng “quá khứ luôn ở phía trước” (“Quá khứ ở phía trước” – tựa sách của Ngô Thảo vừa đoạt Giải thưởng Hội Nhà văn Hà Nội) . -Sau khi bình luận, cuối cùng Quỳnh Trang cũng nói rằng tiểu thuyết của mình, kể cả tiểu thuyết đau khổ, đều là giả dối, như một cái bẫy, cô hơi mâu thuẫn và hơi tự vệ. . “Chúng tôi bị ám ảnh bởi những nỗi đau tưởng tượng, và sự im lặng thấm sâu vào trái tim chúng tôi.” Quỳnh Trang hy vọng công việc tiếp theo của mình “9X09” sẽ tốt hơn nữa. Tuy nhiên, Fan Xuanruan, người được coi là người nhận xét cha và chú của cô, ngay lập tức nhắc nhở cô rằng không cần phải soi sáng tác phẩm, chỉ cần viết nỗi buồn, cô đơn cũng tốt, nhưng đến cùng.

– Điều tiếp theo là cuốn sách tiếp theo của Ruan Kuizheng “Duong Tu Thanh” sẽ có nhiều điều để nói hơn và nhiều kết thúc hơn

nhà cái bet365 có uy tín không?_ đăng ký bet365_tỷ lệ cược bet365