Pan Hanren kể câu chuyện về nghiên cứu viết lách của người Mỹ

Anh Vân

— Bạn cảm thấy thế nào sau mười tuần học và viết tại Mỹ?

– Tôi đã đi nhiều nơi và tôi không biết gì về cuộc sống và công việc ở môi trường mới. Tuy nhiên, tham gia Chương trình Đọc viết Quốc tế (IWP) do Đại học Iowa tổ chức quả thực là một trải nghiệm quý giá và khác biệt đối với tôi.

Một số đồng nghiệp từ các quốc gia khác phải đến muộn hoặc về sớm vì mục tiêu của họ. Tôi may mắn được tham gia toàn bộ khóa học từ đầu đến cuối và tham gia hầu hết các hoạt động do trường tổ chức. Vì vậy, “hài lòng và sáng tạo hơn” có thể là cảm giác hiện tại của tôi.

– Khi bạn tiếp xúc với các nhà văn từ các quốc gia khác nhau, bạn có nhận thấy họ không?

– 37 nhà văn và nhiều khách mời từ khắp các châu lục trên thế giới đã tham gia. Họ là nhà văn, nhà thơ, tác giả văn xuôi, nhà làm phim và dịch giả. Các nhà văn cũng được chia thành hai loại: nhà văn hư cấu và nhà văn phi hư cấu. Là cùng một người viết, mọi người có thể dễ dàng hiểu nhau, chia sẻ và trò chuyện thoải mái trong các cuộc thảo luận, đọc tài liệu, trò chuyện trong các cuộc họp nhóm. Tính cách điềm đạm. Sau một thời gian vui vẻ, mọi người thích cùng nhau sn đọc và viết ở một nơi khác.

– Tôi rất thân với một nhà thơ Phần Lan, hai nhà văn Hàn Quốc, một nhà văn Đức, một nhà văn Nigeria, một nhà sản xuất phim người Miến Điện và một nhà văn Ấn Độ. Có người khiến tôi khâm phục vì sự cống hiến và dũng cảm trong nghề viết. Tôi muốn nghe sự thông thái của họ. Một số người chỉ lạc quan và hài hước. Nói chung, tôi luôn tin rằng tình bạn thực sự xảy ra giữa nhau.

– Các nhà văn nước ngoài có quan tâm đến văn học Việt Nam không?

– Bạn bè tôi đã đặt ra rất nhiều câu hỏi và sự kiện liên quan đến cuộc đời của các nhà văn Việt Nam, cách thức xuất bản, số lượng xuất bản, vị trí và tiếng nói của nhà văn trong nền văn hóa, sự tương tác giữa nhà văn và độc giả … Trong cuộc trao đổi, tôi nhận thấy rằng so với các nhà văn các nước, vấn đề của các nhà văn Việt Nam không phải là hiếm.

Nó ở khắp mọi nơi. Trừ một số ít, rất ít nhà văn thành công có thể kiếm sống từ tác phẩm của họ. Hầu hết các nhà văn chấp nhận điều kiện sống vừa phải. Họ có thể tham gia vào một số công việc nhất định, chẳng hạn như báo chí, và tiếp tục dạy viết. Người viết đã trở thành mục tiêu chính. Tất cả các khía cạnh khác chỉ là bàn nói chuyện, chỉ để giải trí, không ai thực sự bận tâm.

Pan Hanren (thứ hai từ phải sang) đã tham gia vào nhiều cuộc thảo luận văn học trong thời gian nhập học. Viết thủ tục tại Hoa Kỳ.

– Bạn học được gì từ chuyến đi này?

– Tôi đã dành một khoảng thời gian sống hoàn toàn vào sách, nghe tác phẩm và tham gia thảo luận với các tác giả về các chủ đề thực tế. Với nền tảng là Thành phố Văn học Thế giới (Iowa), điều kiện sống và làm việc do ban tổ chức IWP cung cấp rất lý tưởng cho các nhà văn. Vì vậy, chúng tôi có thời gian để thực hiện nghiên cứu hàn lâm và đi sâu nghiên cứu những vấn đề mà mọi nhà văn quan tâm.

Thành thật mà nói, anh ấy là một “mọt sách”, nhưng tôi không bao giờ tập trung vào việc đọc. Nhiều như lần trước ở Hoa Kỳ. Trong nhiều phiên bản khác nhau của các thư viện đại học hoặc nhà sách, tôi có thể dễ dàng tìm thấy tất cả các tác phẩm và tác giả mà tôi cần. Mỗi sáng thức dậy, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi là: Hôm nay mình đọc cuốn sách gì và ở hiệu sách nào?

Sống trong môi trường chỉ tồn tại những thứ mình yêu thích, thật buồn và vui. . Đọc và viết, tôi không phải lo lắng .—— Những kỷ niệm đẹp trong chuyến đi là gì?

– Có rất nhiều kỷ niệm đẹp với các đồng nghiệp, ban tổ chức và tất cả các thành phố tôi đã đến. Tôi nhớ rất rõ rằng khi tôi còn ở Chicago, tôi đi hơn 12 dặm vào ban đêm, chỉ để tìm một cửa hàng sách cũ rất độc đáo và cửa hàng băng đĩa dài hạn được ghi trong hướng dẫn. — Ngày hôm sau, rút ​​kinh nghiệm, tôi và bạn tôi đã mua vé tàu điện ngầm hàng tuần. Tuy nhiên, để đến được nhiều hiệu sách trong khu Đại học Chicago từ ga xe lửa, chúng tôi tiếp tục đi bộ vài giờ, băng qua đường và qua một công viên có rừng cây. Chuyến đi quá xa khiến cả hai chỉ biết im lặng và đi bên nhau như hai cái máy. Đổi lại, tôi và bạn bè đã tìm được một số cuốn sách rất giá trị.

Pan Hanren (thứ hai từ trái sang) rất thân thiết với các nhà văn các nước.

– Tại Hoa Kỳ trong ba tháng qua, bạn nhìn nhận thế nào về tình hình văn học nước mình?

– Tôi đang ở Mỹ, tôi rất bận, tôi phải chuẩn bị tài liệu, viết và chỉnh sửaTôi đã đăng ký tham gia các hoạt động như câu lạc bộ đọc sách trước bạn đọc yêu văn, thuyết trình cho học sinh, sinh hoạt hàng tuần ở thư viện thành phố, nghe nhà văn đọc sách hàng tuần, tìm hiểu tác phẩm nghệ thuật … nên tôi không có thời gian để đi Theo dõi các hoạt động văn học của đất nước. Tuy nhiên, sau khi trở về Trung Quốc, tôi đã nhận được thông tin cập nhật và thông báo từ bạn bè.

– Các tác phẩm của anh chủ yếu hướng đến độc giả trẻ, đặc biệt là trí thức trẻ thành thị. Bạn đã bao giờ muốn mở rộng đối tượng của mình?

– Tôi không bao giờ có ý định thay đổi đối tượng khán giả trẻ thành thị trí thức, vì điều đó nằm ngoài khả năng của tôi (cười). — Nhưng qua những chuyến đi học, nghe và nói chuyện với đồng nghiệp, tôi nhận ra rằng những người viết rất giỏi thường không phân biệt tác phẩm của họ là khán giả. Ví dụ, nhà văn Ogochukwu Promise (Nigeria) hay nhà văn Milena Oda (Đức) đều có thể viết cho người lớn và trẻ em. Hiệu ứng lan truyền trên trang của họ rất tốt nên tác phẩm hai dòng của họ rất ấn tượng.

– Một điều nữa, hầu hết các nhà văn của chương trình đều là những người đa năng. Họ có thể là nhà thơ, nhà tiểu luận, nhà văn và nhà làm phim. Trong các lĩnh vực này, họ đều có thể đạt đến trình độ chuyên nghiệp. Điều này khiến tôi suy nghĩ rất nhiều .—— Một năm sắp trôi qua, anh nghĩ gì về đời sống văn học ở Thành phố Hồ Chí Minh?

– Theo quan sát của tôi, người ta thấy rằng nó đã trình làng một thế hệ tác phẩm mới, và nó được ươm mầm trong không gian văn hóa của Sài Gòn. Thế hệ này đang trưởng thành và là dấu hiệu tốt nhất về đời sống văn học của thành phố trong năm qua.

nhà cái bet365 có uy tín không?_ đăng ký bet365_tỷ lệ cược bet365